Website của Thầy Nguyễn Bá Trình



 

Lục bát nợ tình


Nợ em tôi nợ thật nhiều

Đường mưa lối nắng sáng chiều có nhau

Nợ em tiếng tim đập mau

Nợ từng hơi thở nén sâu ngực người

Nợ ánh mắt nợ nụ cười

Nợ em người thực lẫn người trong mơ

Nợ khắc khoải nợ đợi chờ

Trăm năm thoáng chốc một giờ mà lâu

Giờ ấy nay chẳng còn đâu

Trăm năm đã hoá sông sâu một dòng

Kiếp sau nào có mà mong

Nợ nhau chưa đủ dối lòng nhau chi
ĐANG ONLINE: 1 NGƯỜI