Website của Thầy Nguyễn Bá Trình



 

Ca chép hóa rồng


Một buổi sáng. Trong một  hồ nước rộng, cá chép con bơi theo mẹ đến vùng  sâu có nhiều rong lá và thức ăn. Hai mẹ con cá chép thấy có cái gì đó giống như một khúc thân giun nổi lềnh bềnh trong nước. Thường thì cá chép mẹ nhường cho con, nhưng lần nầy nó thấy phía trên khúc giun có dính  một sợi dây mỏng tang ngoằn ngoèo, nên cá chép mẹ bơi đến ăn thử xem. Vừa đớp khúc giun, lập tức cá chép mẹ bị một sức kéo khủng khiếp lôi lên phía  mặt nước rồi mất hút. Đầu tiên cá chép con trông thấy, nó giật mình. Nhưng nó chợt nhớ lại truyền thuyết cá chép hóa rồng, nó tưởng  mẹ mình đã hóa rồng bay lên trời.Vậy thì sung sướng cho mẹ quá. Chép con hết sức mừng rỡ. Nhưng sau đó nó buồn, nghĩ mẹ  không biết có về thăm lại mình không. Nó bơi lang thang khắp hồ  với nỗi nhớ mẹ vô bờ. Sáng nọ cá chép con trở lại vùng nước cũ nơi mẹ nó đã bay lên trời, nó nghĩ biết đâu mẹ đã về thăm mình nhưng không gặp. Bất chợt nó lại thấy một khúc giun nổi ngay trước mặt nó, phía trên cũng dính một sợi dây y như hôm trước. À, chính vật nầy là bùa linh giúp mẹ hóa rồng. Vậy thì mình đớp linh vật nầy vào bụng chắc chắn mình cũng hóa rồng và  trên tiên cảnh mình sẽ gặp được mẹ. Cá chép con đớp khúc giun. Lập tức nó cũng bị kéo vút lên mặt nước với cảm giác đau buốt quai hàm. Dù đau muốn chết đi được nhưng cá chép con cố ngậm chặt không dám mở miệng ra vì sợ không được phép lạ kéo lên trời. Nhưng vì sức kéo mạnh quá mà cái mồm lại nhỏ nên chép con bị bức quai hàm. Lên khỏi mặt nước một đoạn, cá chép con rơi lại xuống hồ.

Vậy là cá chép con đã hiểu, mẹ nó không thể hóa rồng mà đã bị ai đó câu mất.

Nhớ đến những ngày hai mẹ con sống thật hạnh phúc, cá chép con vừa thương mẹ, vừa ân hận. Vì mơ tưởng hão huyền suýt nữa nó đã bị mất mạng.

Chuyện xẩy ra cho cá chép con giúp ta nghiệm ra một điều: Hạnh phúc chỉ  có ở ngay thế giơi ta đang sống.. Phải biết cách bảo vệ. Mọi mơ tưởng hão huyền chỉ chuốc lấy đau khổ.
ĐANG ONLINE: 4 NGƯỜI